CHƯƠNG 2815
CẢM KHÁI
Phương Ngự cùng với Dương Càng bắt đầu bố trí hội trường, bởi vì Lý Thanh Nho là đệ tử của đại nho đỉnh cấp học viện Thư Lão
Thư Lão là người thế nào?
Đây chính là cựu viện thủ văn viện, năm đó Thanh Khâu Nữ Đế nhìn thấy đều phải tôn xưng một tiếng sư phó
mà Lý Thanh Nho thế nhưng là đệ tử đích truyền của Thư Lão, bởi vậy, lần này ông ta dạy học vô cùng long trọng, người tới cũng đều là đại nhân vật học viện có mặt mũi trước mắt
Phương Ngự cùng với Dương Càng tự nhiên không dám lười biếng, hiện tại liền bắt đầu bố trí hội trường, hai người bận rộn đến đêm khuya mới kết thúc
ngày hôm sau, trời mới rạng sáng, hai người liền lại vội vàng rời giường, tiếp tục bắt đầu bận rộn
theo một tia ánh nắng rơi vào đại địa, bắt đầu có khách khứa đi tới
những khách khứa này đều là đến từ các đại thế gia cùng với tông môn đỉnh cấp, ở trong đó có Trấn Tộc, Nạp Lan tộc, Diệp tộc Thanh Châu, Diệp tộc Nam Châu, Cổ tộc, Nguyệt Tộc, thậm chí Kiếm Tông cũng đều phái người tới
có thể nói, đại thế gia cùng với đại tông môn có mặt mũi tại Quan Huyền vũ trụ đều phái người tới
không thể không cấp mặt mũi cho Thư Lão!!
Hơn nữa, Lý Thanh Nho này cũng có tiềm lực siêu cấp, tương lai là vô cùng có khả năng chấp chưởng Nho viện
loại người này là nhất định phải nể tình
càng ngày càng nhiều người tiến vào, chỗ ngồi của những thế gia cùng với tông môn này đều là có chú trọng, người nào ngồi hàng thứ nhất, người nào ngồi hàng thứ hai, đây là không thể phạm sai lầm, phạm sai lầm liền mang ý nghĩa đắc tội với người
những thế gia cùng với tông môn đỉnh cấp này, vô cùng coi trọng điểm này
rất nhanh, nhóm khách khứa lần lượt nhập tọa
mà Phương Ngự cùng với Dương Càng liền tùy thời chuẩn bị trong bóng tối
lúc này, một lão giả chậm rãi đi vào trong đại điện
lão giả mặc một bộ trường bào rộng lớn, vô cùng sạch sẽ gọn gàng, trong tay ông ta ôm một bản cổ thư thật dày
tại một khắc ông ta đi tới, hết thảy khách khứa giữa sân lập tức liền vội vàng đứng lên dồn dập nhìn về phía ông ta
Lý Thanh Nho!
Đại nho đương đại
mặc dù Quan Huyền vũ trụ là một cái thế giới võ đạo, nhưng địa vị của người đọc sách ở nơi này thế nhưng là phi thường cao, những người không cao kia, là người đọc sách không nhiều
Lý Thanh Nho chậm rãi đi về phía bục giảng nơi xa, sau khi ông ta đi vào bục giảng, ông ta đặt sách trên bục giảng, sau đó hơi hơi thi lễ đối với hết thảy khách khứa giữa sân, những khách khứa giữa sân kia liền vội hoàn lễ
lúc này, Phương Ngự vội vàng bưng một chén trà đặt ở bên cạnh Lý Thanh Nho
Lý Thanh Nho nhìn y, mỉm cười:
- Tạ ơn
Phương Ngự vội nói:
- Không cần cám ơn
nói xong, y hơi hơi thi lễ, sau đó lui xuống
hai người không chỉ phải châm trà cho Lý Thanh Nho, còn phải châm trà cho nhóm người ngồi hàng đầu tiên, bởi vì thân phận của người hàng này đều đặc biệt tôn quý, không thể giao cho thị nữ bình thường
vào lúc châm trà, Phương Ngự phát hiện ra, nhóm người ngồi hàng đầu tiên này, phần lớn y vậy mà đều nhận biết
lúc trước khi y tham gia yến hội do Tiên Bảo Các tổ chức, trên yến hội, không ít người đều từng tới kết giao y, y khi đó, là người được nghênh đón nhất
mà lúc gặp mặt ở đây, những người này vẫn như cũ ngồi cao, mà y cũng chỉ có thể châm trà
Phương Ngự cũng là không có suy nghĩ gì nhiều, châm trà theo quy củ
vào giờ phút này những người kia cũng phát hiện ra y, thần sắc của chúng người đều có chút cổ quái
Phương Ngự!
Kúc trước khi Phương Ngự được coi trọng, gia tộc bọn họ thế nhưng là nhất định yêu cầu bọn hắn phải vận hết toàn lực giao hảo, nhưng mà chưa được bao lâu, Phương Ngự liền trực tiếp bị đá ra vòng tròn quyền lợi hạch tâm, sau đó liền biến thành nhân vật phản diện
cảm khái!
Phương Ngự sau khi châm trà cho mọi người xong liền lui qua một bên
Lý Thanh Nho bắt đầu giảng bài, ông ta hôm nay giảng chủ yếu chính là một chút cổ thư, những cổ thư này có đến từ Hệ Ngân Hà, cũng có đến từ văn minh vũ trụ khác, tương đối chú trọng, hơn nữa đều là hình thức cổ văn, lúc nghe nguyên văn, không ít giữa sân người đều nhíu lông mày lại, bởi vì nghe không hiểu nhiều lắm
chẳng qua cũng may Lý Thanh Nho sẽ phiên dịch một lần...
Thời gian trôi qua rất nhanh, đến giữa trưa, Lý Thanh Nho giảng xong, ông ta sau khi khép lại cổ thư, nhìn đám người phía dưới, mỉm cười nói:
- Ta biết chư vị đều ưa thích tu luyện, tu luyện chú trọng tu tâm, mà đọc sách là tu thân dưỡng tính tốt nhất, chư vị lúc rảnh rỗi có thể xem nhiều sách, là cũng có trợ giúp đối với các ngươi tu luyện
phía dưới, mọi người vội vàng nghênh hợp
Lý Thanh Nho cười cười, ông ta biết những người tuổi trẻ này phần lớn cũng chỉ là nghe một chút, nhưng không sao, chỉ cần có một người có thể chân chính nghe vào, vậy ông ta làm như thế này là phi thường đáng giá
Chương 2816
CHƯƠNG 2816
ông ta cầm cổ thư, liền muốn rời đi, mà đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên đằng sau:
- Bài giảng hôm nay của Lý lão khiến cho tiểu tử đạt được ích lợi không nhỏ
mọi người quay người nhìn lại, vào lúc thấy người nói chuyện, tất cả mọi người trực tiếp bối rối
chỉ thấy ở góc hẻo lánh, nơi đó có một vị thiếu niên ngồi, mà thiếu niên này, chính là Diệp Quan!
viện trưởng!
Tất cả mọi người mặt mũi tràn đầy không thể tin
vị viện trưởng này làm sao lại xuất hiện ở đây??
Trong góc, Diệp Quan chậm rãi đứng dậy, hắn đi về phía Lý Thanh Nho trên bục giảng, những khách khứa đang ngồi kia liền vội vàng đứng lên, tránh ra một con đường
ở dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, Diệp Quan đi tới trước mặt Lý Thanh Nho, Lý Thanh Nho liền muốn hành lễ, Diệp Quan lại đỡ ông ta:
- Lý lão, những hư lễ kia cũng không cần làm. Dựa theo bối phận, ngươi vẫn là tiền bối của ta, nào có tiền bối hành lễ đối với vãn bối??
Lý Thanh Nho mỉm cười:
- Không nghĩ tới viện trưởng ngươi cũng tới
Diệp Quan cười nói:
- Gọi ta Tiểu Quan là được
Lý Thanh Nho lại lắc đầu:
- Quy củ vẫn không thể làm hỏng
- Được!
Diệp Quan cười nói:
- Lý lão, ta lúc nãy nghe giảng bài nghe thấy ngươi nhắc đến mấy bản cổ tịch, không biết có thể tặng ta mấy bản cổ tịch kia??
Lý Thanh Nho lại là lắc đầu:
- Không thể
một mảnh xôn xao!
Tất cả mọi người khó có thể tin nhìn Lý Thanh Nho
Lý Thanh Nho mỉm cười nói:
- Đều là bản độc nhất, chẳng qua, ta đã để cho người ta bắt đầu phục chế, đến lúc đó viện trưởng đến học viện nhận là được
Diệp Quan cười nói:
- Được rồi
Lý Thanh Nho cười nói:
- Viện trưởng hôm nay hẳn không phải là chuyên tới nghe lão hủ giảng bài?
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Xác thực không phải, hôm nay tới đây, là vì tìm một người
nói xong, hắn chậm rãi đi đến trước mặt Phương Ngự đứng cung kính một bên, hắn cười nói:
- Phương huynh, đã lâu không gặp!
Phương Ngự ngơ ngẩn
giữa sân đột nhiên yên tĩnh giống như chết, tất cả mọi người khó có thể tin nhìn Diệp Quan cùng với Phương Ngự phía xa...
Cố ý đến tìm Phương Ngự?
Trong đại sảnh, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Phương Ngự cung kính đứng đấy cách đó không xa
Phương huynh?
Giữa sân, có vài người nhạy bén bắt được xưng hô của Diệp Quan đối với Phương Ngự
vẻ mặt của Hồng quản sự ngồi ở hàng thứ nhất vào giờ phút này đột nhiên trở nên vô cùng khó xem...
Lão là thật sự không nghĩ tới, Diệp Quan này vậy mà lại cố ý trở về tìm Phương Ngự, điều này có ý vị gì?
Ý vị là vị viện trưởng này thật sự xem Phương Ngự như là huynh đệ...
Vẻ mặt của lão dần dần trở nên tái nhợt
không chỉ lão, vẻ mặt của rất nhiều thế gia cùng với tông môn giữa sân vào giờ phút này cũng là trở nên quái dị, lúc Phương Ngự xuống dốc, bọn hắn thế nhưng đã từng mỉa mai không ít
tất cả mọi người đều cho rằng, viện trưởng cao cao tại thượng căn bản không có khả năng xem Phương Ngự như là huynh đệ
viện trưởng là ai?
Phương Ngự là ai?
Hai người làm sao có thể trở thành huynh đệ?
mà vào giờ khắc này, lời của Diệp Quan lại phảng phất như hung hăng tát bọn hắn một bạt tai
Phương Ngự sau khi nhìn Diệp Quan một lúc lâu, đột nhiên cười nói:
- Dương huynh
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Hai ngày nữa ta sẽ đi, muốn mời ngươi uống chút rượu, có thời gian chứ?
Xoạt!
Giữa sân, một mảnh xôn xao
hỏi thăm! Không phải mệnh lệnh!
Đây không phải thượng cấp đối với hạ cấp, đây là thật sự xem Phương Ngự như là cùng cấp
Phương Ngự cười nói:
- Có
Diệp Quan gật đầu:
- Vậy liền chờ ở Tiên Bảo Các
rất nhanh, Diệp Quan cùng với Phương Ngự rời đi, mà lúc này, hết thảy quản sự cùng với vô số cường giả Tiên Bảo Các đã chờ ở ngoài cửa
một lão giả vội vàng đi đến trước mặt Diệp Quan cùng với Phương Ngự:
- Viện trưởng, Phương công tử, mời
Diệp Quan nhìn về phía lão giả, cười nói:
- Ngươi là?
Lão giả vội vàng nói:
- Thuộc hạ Lý Sâm, chủ quản sự Tiên Bảo Các Quan Huyền Thành
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Ngươi dẫn đường đi
lão giả hơi hơi thi lễ:
- Mời
cứ như vậy, ở dưới sự dẫn đầu của lão giả cùng với một đám quản sự và cường giả Tiên Bảo Các, Diệp Quan cùng với Phương Ngự đi tới tầng cao nhất Tiên Bảo Các, tầng này xa hoa nhất, vách tường bốn phía đều là chế tạo từ pha lê thượng đẳng đặc thù, tầm nhìn rất rộng
Diệp Quan cùng với Phương Ngự chọn một chỗ ngồi bên cửa sổ, hai người sau khi ngồi xuống, vị Lý Sâm quản sự kia cung kính thi lễ một cái, sau đó liền dẫn một đám quản sự lui xuống, nhưng bọn hắn nhưng không có rời đi, mà là toàn bộ chờ ở cổng, vào giờ phút này, hai phía trong hành lang này đều đứng đầy người...
Viện trưởng!
Chớ nhìn bọn họ đều là quản sự, hơn nữa còn là quản sự Quan Huyền Thành, quyền thế thao thiên, nhưng đó chỉ là đối với thế gia bình thường cùng với thế lực bình thường
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận